Chưa dứt lời, mắt nó bỗng trợn lên, bắn ra những tia buốt lạnh. Chúng tôi nhìn theo ánh mắt nó, phát hiện ra tiêu cự nhìn rơi đúng chỗ mấy gã đỏ mặt tía tai vừa liếc chúng tôi. Tôi đang nghi hoặc, không hiểu vì sao nó nổi giận đến mức đó, bỗng cảm thấy trong nhóm kia có một gương mặt rất quen, đang định rủ Nam Tương chuồn vội, nhưng lời chưa kịp thốt ra đã nghe Uyển Như gào đinh tai nhức óc... “Vệ Hải! Cậu đến chỗ này làm gì!”
“Cậu đừng tưởng bây giờ tôi nằm trên giường thì cậu làm gì được!”
“Cậu xem vú tôi chưa đủ hả?!”
Tôi và Nam Tương định vơ túi lẻn đi, nhưng Đường Uyển Như đã xoay sang, chỉ chúng tôi đang len lén bỏ trốn như hai con mèo, nói: “Chị em tốt của tôi đều ở đây! Cậu dám làm gì!”
Tôi và Nam Tương ngại ngùng đứng lại, cái chân bước ra không thu được về, cứng đờ tại chỗ.
Vẫn là Cố Ly bình tĩnh nhất, nó gật đầu mỉm cười với đám đông tròn mắt há mồm, hàm dưới tưởng chừng sắp rụng ra, đang đứng xem xung quanh, nói: “Chúng tôi đang quay phim truyền hình, các vị đừng lên tiếng nhé.”
Lần trước ở nhà ăn, tôi và Nam Tương đã sém chút nữa phải vục mặt vào cốc nước trốn đi. Còn lần này, trong khu trưng bày giường đệm của IKEA, giữa cái nhìn của đám đông vây quanh, Đường Uyển Như nằm soài trên giường, vô cùng bất cần tuôn ra những từ ngữ như “vú của tôi”, hai bọn tôi gần như muốn túm lấy tóc nhau rồi đứa nọ ném vèo đứa kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thoi-dai/9308/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.