“Nói!”
Mặc Phùng Dương đập mạnh lên bàn, cái bàn rung lắc dữ dội, bút lông trong tay Phong Báo run lên... Vệt mực đen lập tức văng lên mặt Như Vân.
“Nương, hai người cứ nói chuyện đi, con đi chơi”
Vẻ mặt Phong Bảo đầy vô tội, thả bút xuống rồi đi ra ngoài như một “nam tử hán”.
Như Minh không cần chủ nhân dặn dò đã lập tức đi theo.
Lúc trước Đức phi nương nương ra lệnh, hắn ta nhất định phải tra ra rốt cuộc vị "Tiểu gia” này là con trai của ai.
Cũng có khả năng đây chính là con của Vương gia nhà mình. Cho nên trước chân tướng sáng tỏ, vị tiểu gia này chính là chủ nhân nhỏ của hắn ta.
Như Vân ai oán lau chùi vết mực nước trên mặt, nhưng mà chẳng thể nào lau sạch được, ngược lại còn làm vết mực dây khắp mặt:
“Vương gia, tên thích khách kia biết rất rõ địa hình kinh thành” “Thuộc hạ đã truy tìm rất lâu, sau đó phát hiện hình như hắn ta có liên quan đến... Phủ Doanh vương” “Phủ Doanh vương?” Ánh mắt Mặc Phùng Dương chấn động, dường như không dám tin, đứng dậy: “Có chứng cứ không?”
Chỉ cần nghĩ tới đường đường là Vương gia như hắn mà bị thương bởi một tên thích khách nho nhỏ, lại còn bị nữ nhân Vân Khương Mịch kia cười nhạo, trong lòng hắn đã tích một bụng lửa!
Lúc trước Đức phi đã nói, e là chuyện này có dính líu đến một vài vị Vương gia. Ban đầu Mặc Phùng Dương còn không dám tin.
Mấy vị hoàng huynh của hắn bình thường đều hòa nhã tươi cười, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/220400/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.