Lúc này Mặc Lệ Nga mới lau nước mắt ngồi dậy, đưa hộp đường cho Vân Khương Mịch: “Tẩu tẩu, ăn đường này”
Vân Khương Mịch cầm lên một tiếng: “Ôi! Cái hộp này không nhỏ đau! Muội ăn bao nhiêu rồi?”
“Chỉ ăn hơn hai mươi viên mà thôi…”
Mặc Lệ Nga đáp.
“Chỉ? Ăn hơn hai mươi viên mà thôi?”
Vân Khương Mịch bất đắc dĩ lắc đầu: “Sao vậy? Cảm thấy buồn lòng cho nên mới ăn đường sao?”
Mặc Lệ Nga gật đầu, cúi thấp đầu rồi lại bật khóc: “Thất †ẩu tẩu, vừa nãy Tôn đáp ứng phái người đưa tới mấy thứ, nói là tới thăm bổn công chúa”
“Đang yên đang lành, bổn công chúa không bệnh không sao, đến thăm ta làm gì?”
Nàng chỉ một ngón tay về phía mấy cái hộp lẻ loi lăn lóc trong góc phòng.
Nghĩ chắc là vừa rồi Mặc Lệ Nga nóng giận cho nên đã đập phá toàn bộ!
“Bổn công chúa thiếu chút đồ rách nát đó của nàng ta hay sao? Cung nữ còn nói cái gì mà hôm nay bối phận của Tôn đáp ứng đã cao hơn ta, ngày sau có thể làm tỷ muội với bổn công chúa, niên kỷ của chúng ta xấp xỉ nhau vân vân”
Mặc Lệ Nga tức giận siết chặt hai tay, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên: “Đây là mấy lời vô liêm sỉ gì chứ?”
“Rõ ràng là đang ám chỉ chuyện bổn công chúa gả cho Tôn Trọng Mạnh!”
“Ta thà treo cổ chứ sẽ không gả cho Tôn Trọng Mạnh!”
Nghe vậy, sắc mặt Vân Khương Mịch dần dần lạnh xuống, trong mắt loé lên hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119294/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.