Vóc dáng này, muốn ngực có ngực muốn mông có mông, hai chân vừa mảnh vừa dài…
Thật sự là một mỹ nhân hiếm thất Nàng ta trẻ tuổi, hơn nữa so với Triệu hoàng hậu và đám người Đức phi mà nói thì vừa trẻ trung vừa tràn đây sức sống.
Đối với nam nhân, nữ nhân như vậy đích thực được xem là cực phẩm nhân gian.
Cũng khó trách, Mặc Quốc Thiên lại sủng ái nàng ta như thết Vân Khương Mịch cầm cây gậy như có có điều cần suy nghĩ: “Phụ hoàng thích chơi với chân trái hay chân phải của ngươi?”
Đôi chân này, nàng trông mà thèm!
“Nếu thích chơi chân trái, ta sẽ đánh chân phải của ngươi, chừa cho ngươi một con đường sống để tránh mai sau bị thất sủng”
Nàng cúi đầu mỉm cười: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhìn cái vẻ khéo léo hiểu lòng người của nàng kìa!
Nhưng lời vừa lọt vào tai Tôn đáp ứng, gương mặt nhỏ nhắn của nàng ta tức khắc cứng đờ lại.
Cái này…cái này là lời nói của hổ lang ư!
Nàng ta vờ như không nghe rõ nhưng lại nghe Vân Khương Mịch nói tiếp: “Nếu ngươi không chọn vậy ta sẽ đánh gãy cả hai chân! Tránh để ngươi ở hậu cung này gây sóng gió, ỷ thế hiếp người!”
Nghe vậy, Tôn đáp ứng hoảng sợ.
“Minh Vương phi, cầu xin ngươi hãy bỏ qua cho ta! Ta biết Sai rồi!”
Nàng ta ỷ vào việc được Mặc Quốc Thiên sủng ái là có thể không xem ai ra gì.
Nào ngờ ngày hôm nay, gặp phải Vân Khương Mịch, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119282/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.