Tân Nghiên Tuyết sẩy thai, chắc chắn Triệu Hoàng hậu sẽ không tha thứ cho nàng.
Nếu bà ta có lòng đối phó nàng, nhất định sẽ tra ra thân thế của Phong Bảo!
Đến lúc đó, Phong Bảo sẽ gặp nguy hiểm… Với sức của một mình nàng thì sẽ không bảo vệ được Phong Bảo, như vậy phải cần đến sự che chở của Mặc Phùng Dương.
Nhưng nếu làm thế sẽ thỏa mãn “tâm nguyện” của Mặc Phùng Dương. Nàng cảm thấy không cam lòng.
“Ngươi đối xử với ta tệ như vậy, ngay cả Phong Bảo mấy năm gần đây cũng nhận hết ủy khuất. Hiện giờ để Phong Bảo nhận ngươi làm cha, này không phải chẳng khác gì nhận giặc làm cha sao?” Nàng hừ nhẹ một tiếng.
Nhận giặc làm cha?
Miệng lưỡi sắc bén của nữ nhân này còn có gì hỗn trướng hơn mà nàng không thể nói không?
Mặc Phùng Dương vô cùng tức giận: “Còn có thể yên ổn nói chuyện nữa không!”
“Có thể chứ, có thể” Vân Khương Mịch nở nụ cười: “Chẳng qua chuyện này ta cũng không làm chủ được”
“Ngươi cũng biết, tuy Phong Bảo còn nhỏ nhưng đã là một hài tử cực có chủ kiến. Ngươi muốn làm cha của thằng bé, không bằng chờ sau khi thăng bé đi học về thì tự mình hỏi?” Nghe ý tứ này, thái độ của Vân Khương Mịch đã buông lỏng.
Chỉ cần nàng nhả ra là tốt rồi!
Hắn cũng không tin, hắn không trị được nhi tử của mình!
Vì thế, Mặc Phùng Dương gật đầu: “Cũng được”
“Như vậy thì chuyện hôm nay, hai chúng ta huề nhau”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119146/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.