Cho dù là Tân Nghiên Tuyết cố ý vứt lệnh bài trong phủ Minh Vương, hay là trong lúc vô tình làm rớt ở phủ Minh Vương, thì đều không có ý tốt!
Mà mục đích của việc Tâm Nam Du chuốc say Ngô phó tướng càng rõ ràng hơn.
Chính là vì muốn lấy lệnh bài!
Nếu chỉ có mỗi Tân Nghiên Tuyết thì coi như thôi, cố tình Tân Nam Du cũng tham dự vào chuyện này.
Như thế xem ra, những người này lại bắt đầu không an phận!
Mặc Quốc Thiên nở nụ cười lạnh lùng, nói với Ngô phó tướng: “Ngươi thật sự đáng chết! Nhưng chuyện này phải điều tra rõ ràng trước, cút vào thiên lao đợi lệnh!”
“Chờ sau khi trãm điều tra xong sẽ chém đầu chó của ngươi!” Ông ta vừa dứt lời, Ngự lâm quân lập tức tiến vào áp Ngô phó tướng ra ngoài.
Mặc Quốc Thiên không quay đầu lại, nói: “Tức phụ của lão Thất, ra đây đi” Vân Khương Mịch nhẹ tay nhẹ chân đi ra. Nàng thấy Mặc Quốc Thiên đang thưởng thức lệnh bài trong tay, vẻ mặt như đang suy tư gì đó.
“Phụ hoàng, chuyện này…” Nàng cẩn thận hỏi.
“Trong lòng trãm hiểu rõ” Mặc Quốc Thiên giương mắt nhìn nàng: “Những người này thấy hiện giờ trãm coi trọng lão Thất thêm vài phần. Cho nên lại bắt đầu không an phận, trong lòng trãm hiểu rõ” Vốn dĩ Vân Khương Mịch cho rằng muốn thuyết phục Mặc Quốc Thiên sẽ phải tốn rất nhiều sức lực.
Nàng đã chuẩn bị tốt “bản thảo”, đã diễn luyện trước trong lòng không biết bao nhiêu lần.
Nào biết, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119133/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.