Nếu như Tân Nghiên Tuyết cố ý vứt lệnh bài trong phủ Minh Vương…
Vậy chuyện này không hề đơn giản.
Song, việc quan trọng nhất bây giờ là phải biết tại sao lệnh bài này lại ở trong tay Tân Nghiên Tuyết?
Mặc Quốc Thiên đang muốn hạ lệnh sai người thỉnh Tân Nghiên Tuyết và Ngô phó tướng tiến cung, thì Tô Bính Thiện lại tiến vào truyền lời.
Ông ta nói rằng Ngô phó tướng có chuyện quan trọng muốn cầu kiến.
“Ngô phó tướng?” Ánh mắt Mặc Quốc Thiên khẽ lóe.
Ông ta và Vân Khương Mịch nhìn nhau, sau đó Mặc Quốc Thiên chậm rãi thu hồi lệnh bài trong tay: “Tức phụ của lão Thất, con đi vào trong tránh một lát. Trãẫm có việc muốn hỏi Ngô phó tướng.”
“Vâng, phụ hoàng.” Vân Khương Mịch vâng lời đứng lên, tránh trong nội điện Ngự thư phòng.
Tô Bính Thiện dẫn Ngô phó tướng vào.
Vừa vào tới cửa, Ngô phó tướng với sắc mặt tái nhợt đã quỳ xuống trước mặt Mặc Quốc Thiên: “Hoàng Thượng, vi thần, vi thần phạm phải tử tội, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt!” Sắc mặt ông ta trắng bệch, dập đầu thật mạnh.
“Ngươi phạm vào tử Mặc Quốc Thiên thản nhiên hỏi.
Vân Khương Mịch cách bình phong nhìn lại, chỉ thấy cả người Ngô phó tướng đều đang run rẩy.
Dường như ông ta mới vừa tỉnh rượu, hai mắt hơi đỏ, dù đứng từ xa nhưng vẫn có thể ngửi được mùi rượu tỏa ra từ người ông ta.
Ngô phó tướng không dám ngẩng đầu, chỉ đáp với giọng khàn khàn: “Trước khi Doanh Vương rời kinh, ngài ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1119132/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.