Lời của Du Chỉ là sự thật.
Bốn năm trước, những tên hồ bằng cẩu hữu đi theo gã đến hù dọa Mặc Lệ Nga đã sớm bị Mặc Phùng Dương ra lệnh đánh chết.
Mà không biết tại sao Du Chí lại thoát được ra ngoài. Những năm gần đây, gã trốn đông trốn tây, trốn cả Tần Nghiên Tuyết.
Cho đến đoạn thời gian gần đây, Vân Khương Mịch đi đến miếu hoang ở tìm Du Chí mới biết được hắn còn sống... Nếu đã còn sống, thì vẫn còn có khả năng kể lại câu chuyện này.
Thế là Tần Nghiên Tuyết cũng đang muốn đuổi giết Du Chí.
Nếu lần này không phải Như Minh kịp thời bắt kịp gã, sợ rằng gã sẽ lại rơi xuống tay Tần Nghiên Tuyết.
Vân Khương Mịch thu hồi dao găm, âm u nhìn gã một chút: “Việc này, ta sẽ dẫn người tiến cung, tự ngươi sẽ phải nói cho Cửu Công Chúa. Đến lúc đó, nếu người có nửa câu nói dối, ta sẽ khiến người sống không bằng chết”
Du Chí đương nhiên là sẽ sợ hãi mà đáp ứng. Vân Khương Mịch lúc này mới đem nhốt gã vào kho củi ở hậu viện. Ngày tiếp theo, nàng dâng lên thẻ bài, bảo muốn tiến cung.
Biết nàng đã hết cấm túc, Đế Hậu cũng có hơi kinh ngạc, nhưng Triệu Hoàng Hậu vẫn ân chuẩn cho nàng tiến cung.
Chỉ là Vân Khương Mịch cũng không tiến cũng gặp Triệu Hoàng Hậu hay Đức Phi. Người nàng muốn gặp là Mặc Lệ Nga. Thái độ của Mặc Phùng Dương với Phong Bảo cũng khiến nàng an tâm để cậu bé lại trong phủ. Hơn nữa ông ngoại cũng ở đó, nàng càng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thit-vien-cua-y-phi-phuc-hac/1118975/chuong-38.html