Lục Thính An và Cố Ứng Châu lại một lần nữa tới căn hộ nơi Đỗ Ánh Lan từng ở. Chỉ mới cách có hai ngày, nơi này đã thay đổi hẳn. Dưới lầu rõ ràng có dấu vết từng đốt tiền giấy, tro bụi chất đống ngay trước cửa ra vào.
Các hộ dân trên lầu dưới phần lớn cũng đã biết chuyện Đỗ Ánh Lan gặp nạn. Có mấy nhà thay ổ khóa loại cao cấp hơn, cũng có người dán liền mấy lá bùa vàng trước cửa.
Khi hai người tới, vừa hay gặp bà chủ nhà đang đứng dưới lầu trò chuyện với người khác. Vừa nhìn thấy họ, bà ta cũng chẳng kịp để ý ai nữa, vội vàng hớt hải chạy tới.
“Cảnh sát ơi, cuối cùng các anh cũng tới rồi! Căn hộ kia còn bị phong tỏa đến bao giờ nữa? Kéo dài thêm thì sắp tới đầu thất của Đỗ Ánh Lan rồi, tôi còn biết mời pháp sư tới tiễn cô ta đi kiểu gì nữa đây? Các anh cảnh sát muốn điều tra vụ án, tôi không có ý kiến đâu, nhưng cũng phải nghĩ cho cảm nhận của dân thường chứ. Đỗ Ánh Lan ở chính là nhà của tôi, chuyện này truyền ra ngoài rồi, người ta tới hỏi, lần nào tôi cũng không biết nên trả lời thế nào cho phải.”
Bà chủ nhà càng nói càng kích động, đến cuối cùng nước mắt cũng sắp trào ra.
Qua đầu thất rồi mà pháp sư tới vẫn không tiễn được oan hồn Đỗ Ánh Lan đi, thì căn hộ này của bà ta coi như xong thật rồi. Chưa cần nói đến chuyện có bán được hay không, chỉ riêng việc không tìm nổi người thuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/5056796/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.