“Đừng nói nữa!”
Giang Chiêu bật dậy, vỗ mạnh xuống bàn. Cảm xúc hoàn toàn bùng nổ.
“Mẹ làm những quyết định đó, mẹ từng hỏi con chưa? Con có nói là con muốn thừa kế công ty không?”
Diệp Kinh Thu bị cắt ngang giữa chừng, ngơ ngác nhìn anh:
“Giang Chiêu…”
“Trong mắt mẹ, con chưa từng là con trai mẹ.” Giọng anh nghẹn lại, ánh mắt trống rỗng.
“Lúc Bùi Hoành Lịch còn sống, anh ta là niềm kiêu hãnh của mẹ. Anh ta c.h.ế.t rồi, mẹ lại đau lòng cho đứa con gái chưa từng gặp. Còn con… còn con, con chẳng là gì hết!”
Bùi Giang Chiêu không thể ở lại thêm giây nào nữa. Anh không muốn nhìn Diệp Kinh Thu. Anh xoay người bước nhanh về phía cửa.
Đi được vài bước, cơ thể anh khựng lại. Anh quay lại, bế lấy chiếc bình tro cốt trên bàn, ôm chặt vào ngực.
“Diệp Giang Niệm… đúng không? Chị ấy vô tội. Con sẽ làm theo ý mẹ, đưa chị ấy về chôn ở mộ tổ họ Diệp. Nhưng còn sản nghiệp của Bùi hay Diệp gia gì đó… con sẽ không quản. Nó từng được Bùi Hoành Lịch cứu sống thế nào, mẹ rõ hơn con. Con không làm được chuyện ấy, để nó thế nào thì thế ấy. Phá sản thì phá sản, không liên quan gì đến con.”
“Giang Chiêu!”
Diệp Kinh Thu hoảng hốt bật dậy, muốn gọi với lại.
Diệp gia tuyệt đối không thể sụp đổ!
Năm đó là do chính bà chọn lầm người, chọn Bùi Phương Triều, gã đàn ông tâm địa như lang sói ấy, tưởng có thể đưa nhà họ Diệp tiến thêm một bước, nào ngờ lại rước sói vào nhà, hại cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/5052124/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.