Lục Thính An lái xe từ sở cảnh sát về nhà. Con đường này cậu đã đi không biết bao lần, nhưng trước giờ đều là Cố Ứng Châu cầm lái. Đến khi tự mình ngồi vào vô-lăng, cậu mới nhận ra ban đêm ở Cảng Thành tối đến mức nào. Có những đoạn đường hầu như chẳng có lấy một bóng đèn tử tế, buộc cậu phải giảm tốc, lăn bánh chậm rãi.
Xe còn mới, lại là món cậu coi như bảo bối, nên tuyệt đối không dám cho đi quá sát lề. Nhỡ va quệt trầy một vết thôi, chắc chắn cậu sẽ xót đứt ruột.
Suốt cả quãng đường căng thẳng, mãi đến khi vào khu biệt thự, cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Ở đây hệ thống đèn đường sáng trưng, cứ mười mấy mét lại có một cột đèn, lại thêm lối đi giữa các căn biệt thự rộng thoáng, người qua lại cũng hiếm, đủ để cậu yên tâm mà thoải mái hơn đôi chút.
Qua thêm một ngã rẽ nữa là đến biệt thự nhà họ Lục.
Xe chạy ổn định ở tốc độ khoảng 25 km/h, một tay cậu thậm chí còn buông khỏi vô-lăng. Đây là lần đầu tiên kể từ khi xuyên đến thế giới này Lục Thính An được tự mình lái xe về nhà, cảm giác điều khiển cũng khá vững, có chút tự mãn, tưởng mình chẳng kém gì “thần xe Haruna”.
Đang mải lâng lâng, bỗng phía trước ngã tư, một bóng đen lao vụt ra.
Trước mắt cậu chỉ thấy một vệt mờ thoáng qua, tim lập tức nhảy thót lên. Chân vốn đặt hờ trên chân ga lập tức đạp mạnh vào phanh.
Quán tính khiến người Lục Thính An nhào về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654853/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.