Triệu Thế Thần sững người. Không ngờ Lục Thính An lại dám bóc mẽ Cố Ứng Châu ngay trước mặt ông.
Đúng là tiểu thiếu gia nhà họ Lục, gan có khác.
Trong bụng vốn đã chẳng ưa Cố Ứng Châu, Triệu Thế Thần lập tức như tìm được đồng minh, hăng hái hùa theo:
“Tôi biết Ứng Châu đã 5 năm rồi, tính tình cậu ta ngày càng khó chiều. Lần này càng giống như uống nhầm thuốc, mồm độc hơn trước nhiều. Thính An, bình thường cậu ta cũng nói với cậu kiểu đó à? Cậu chắc sớm chịu không nổi cậu ta rồi.”
Không hiểu vì sao, sắc mặt Cố Ứng Châu lại dịu đi đôi chút.
Anh thản nhiên đi tới bàn, thấy còn ấm trà mới, liền rót hai ly, đưa một ly cho Lục Thính An.
Lục Thính An cười đáp Triệu Thế Thần:
“Ông biết vì sao anh ấy trở nên như vậy không?”
Còn vì sao nữa? Triệu Thế Thần liếc mắt nhìn Cố Ứng Châu, thấy anh rõ ràng chẳng coi mình ra gì, tức giận đến phúng thẳng:
“Có những người được nuông chiều quá mà sinh kiêu. Đừng tưởng lập chút công trạng thì ghê gớm, đến tôn trọng cấp trên cũng chẳng biết là gì. Nên nhớ, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền. Làm người, làm việc thì phải khiêm tốn.”
Cố Ứng Châu chẳng thèm để ý, ngược lại Lục Thính An lại lên tiếng đỡ:
“Thực ra không thể trách anh ấy. Ở với tôi lâu rồi, khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Gần đèn thì sáng, gần mực thì đen mà.”
Triệu Thế Thần: “…” Thế quái nào lại tự giễu luôn rồi?
Ông ta xoay đầu óc một vòng, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654846/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.