Triệu Thế Thần vừa thấy Cố Ứng Châu bước vào liền cảm thấy nhức đầu.
Nam Cung Tư Uyển
Người này, ở trong mắt lãnh đạo cấp trên, luôn là kiểu vừa yêu vừa hận.
Yêu bởi vì anh ta là thiên tài. Ngay từ khi còn trong trường cảnh sát, Cố Ứng Châu đã nổi bật với thành tích xuất sắc, khiến không ít người phải chú ý. Khi đó, nhiều người nghĩ rằng vị “đại thiếu gia” này chắc hẳn đang phản nghịch, chán ghét gia tộc giàu có quyền lực của mình mới chọn con đường cảnh sát. Dù sao thì Cố gia sở hữu nhiều sản nghiệp lớn như vậy, lẽ nào ông nội Cố lại chịu để cháu đích tôn của mình lang bạt? Ai nấy đều nghĩ, sớm muộn gì Cố Ứng Châu cũng bị buộc quay về nhà thừa kế cơ nghiệp.
Thế nhưng ngoài dự đoán, sau khi tốt nghiệp, anh không hề trở về Cố gia mà lại xin vào sở cảnh sát, hơn nữa bắt đầu từ vị trí cảnh sát tuyến dưới nhỏ bé nhất.
Chưa đầy một năm, nền tảng của anh trong sở đã vững chắc. Lúc đó, tổ trưởng Tổ Trọng án là một lão hình cảnh hơn ba mươi năm kinh nghiệm, một người thực sự đã cống hiến cả đời cho ngành. Cố Ứng Châu rất sẵn lòng theo chân ông ta, học hỏi từng chút một, tính cách cũng dần trở nên trầm ổn. Chính miệng anh từng nói: “Trong lòng tôi, lão hình cảnh ấy là sư phụ cả đời.”
Sau khi thuận lợi thăng chức, kế nhiệm vị trí của thầy, anh nhanh chóng trở thành mục tiêu “đào người” của cấp trên. Với đầu óc cực kỳ tinh tế, khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654845/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.