Rời Quế Lâm phố, Cố Ứng Châu gọi taxi, chở cả hai về thẳng sở cảnh sát.
Đoạn đường mất chừng nửa tiếng. Lên xe, anh hạ cửa kính cho thoáng gió, sau đó vỗ vai mình, nghiêng đầu hỏi:
Nam Cung Tư Uyển
“Muốn chợp mắt chút không?”
Lục Thính An lắc đầu, đầu óc còn mải xoáy quanh chuyện ban nãy.
Thấy vậy, Cố Ứng Châu không làm phiền, chỉ khẽ dặn địa chỉ với tài xế rồi lặng lẽ ngồi dịch lại gần cậu hơn một chút.
Ngồi trên ghế lái, bác tài không kìm được mà liếc gương chiếu hậu, đánh giá hai người đàn ông phía sau.
Lúc họ vẫy xe, ông đã thấy quen quen, lên xe nhìn kỹ thì suýt chút nữa giật mình bật thốt đúng thật là người nổi tiếng đây mà! Cái cảm giác hệt như fan gặp idol, hồi hộp mà vui sướng.
Bác tài vốn cũng là người hay nói, huống hồ bây giờ hai “nhân vật chính” ngồi ngay sau lưng, nhịn vài phút rốt cuộc vẫn mở miệng:
“Hai vị cảnh sát gần đây đang phá án hả?”
Lục Thính An ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt tò mò nhưng đầy thiện ý của bác tài trung niên trong gương chiếu hậu. Nhìn biểu cảm kích động kia, trong thoáng chốc cậu chợt nhớ tới kiếp trước mỗi lần gặp fan những gương mặt không hề che giấu tình cảm, thẳng thắn và nhiệt thành đến cháy bỏng.
Đúng lúc ấy, bác tài bật radio. Một giọng phát thanh vang lên dõng dạc:
“Những ngày gần đây, Tổ Trọng án Tây Cửu Long lại phá được kỳ án. Bộ phận tâm lý tội phạm mới thành lập cũng lập công lớn. Dưới sự nỗ lực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654817/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.