“Phanh” một tiếng nặng nề, thân thể người phụ nữ nện thẳng xuống nền đất cứng, như một đóa hoa rực rỡ bị vặn gãy ngang thân, rơi thẳng vào bùn lầy mà không còn hình dáng.
Chiếc váy hồng phấn của cô bung rộng dưới thân, làm tôn lên vẻ đẹp mong manh đến yên bình, tựa như cô chỉ đang nằm xuống nghỉ ngơi. Nếu không có vệt m.á.u đỏ tươi đang tràn ra nơi khóe miệng, tay chân co giật vô thức, và m.á.u từ phía sau đầu nhanh chóng lan thành một vũng đỏ tươi dưới nền xi măng thì hẳn người ta đã nghĩ cô chỉ là đang ngủ một giấc yên lành.
Cô gái trẻ đứng gần đó sợ đến mức run rẩy, cả rổ đồ trong tay rơi loảng xoảng xuống đất.
Tuy cô đã quen chứng kiến những người bệnh nặng lìa đời trong thần xã, nhưng cái c.h.ế.t như thế này: đầy m.á.u me, tàn khốc, lại diễn ra ngay trước mắt vẫn khiến cô sững sờ đến nghẹn thở. Một cú va chạm thẳng, không có bất kỳ ý định giảm lực hay điều chỉnh tư thế nào giữa không trung. Người phụ nữ này nhảy xuống với một quyết tâm duy nhất: chết.
Cô rơi thẳng, toàn thân đập vuông góc xuống nền đất, phần đầu mong manh chịu lực nặng nhất.
Tay chân cô vặn vẹo ở một tư thế kỳ quái đến mức rợn người, như con rối bị cắt dây, lỏng lẻo rã rời không còn hình dạng.
Du Thất Nhân và Phó Dịch Vinh sững người vài giây, không dám tùy tiện tiến đến kiểm tra. Không ai có thể nhìn ra được cô có bị nội thương hay gãy xương ở đâu. Nếu xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654766/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.