“Thằng Liễu Vân Xán này đúng là không ra gì, người ta đã giúp nó như vậy mà còn quay lại cắn ngược. Đúng là lấy oán trả ơn!”
Trong phòng quan sát, Lý Sùng Dương không nhịn được mà nổi cáu. Lúc còn đi học, tuy không thân với ai đến mức lập hội riêng, nhưng cậu cũng biết cảm giác bị cướp mất bạn thân là thế nào, ai mà chẳng khó chịu? So với Lý Sùng Dương, Hồ trấn thì lại suy nghĩ thực tế hơn nhiều.
“Đặt mình vào vị trí Liễu Vân Xán mà nghĩ thì… đây đúng là cách nhanh nhất để cậu ta được người mình thích chú ý. Dù hành vi có hơi ti tiện thật, nhưng lúc Lâm Kiến Giang chủ động kết bạn, chưa chắc đã tốt lành như hắn kể đâu.”
Lâm Kiến Giang quen biết Liễu Vân Xán từ rất sớm, cũng biết rõ nó là người thế nào. Nếu không muốn dính dáng gì, thì cậu ta đã sớm cắt đứt từ lâu rồi. Việc vẫn qua lại thân thiết, rõ ràng là cũng có chỗ lợi riêng.
Ai mà chẳng có lúc muốn nịnh bợ?
Nếu không được lợi, thì tại sao Lâm Kiến Giang lại sẵn sàng đóng vai “đại ca”, cho Liễu Vân Xán làm “tiểu đệ”?
Lý Sùng Dương lại bức xúc: “Thế còn Ngô Thiến Hủy thì sao? Một đứa con gái đàng hoàng, bị Liễu Vân Xán dắt hư, đến mức dám dính vào ma túy!”
Hồ trấn đáp:
“Tuổi mới lớn là giai đoạn dễ nổi loạn nhất. Thiến Hủy trở thành thế này, đúng là Liễu Vân Xán cũng có lỗi, nhưng mà cha mẹ cô ấy liệu có hoàn toàn vô tội không? Chính họ ép buộc, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654700/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.