Phó Dịch Vinh đi đầu, vừa định lên tiếng thì một hộp cơm tiện lợi liền bay thẳng tới!
“Chết tiệt!” Anh rủa nhỏ, nhanh chóng né sang một bên, tránh được cú ném, nhưng canh trong hộp vẫn văng tung tóe khắp nơi, đôi giày của anh không tránh khỏi bị vấy bẩn.
Ném hộp cơm xong, Chu Thần tranh thủ lúc Phó Dịch Vinh ngẩn người liền bật dậy lao ra cửa.
Lục Thính An vừa lúc đứng chắn ngay cửa. Chu Thần nghiến răng, bước chân càng nhanh, tông thẳng vào vai Lục Thính An:
“Tránh ra cho tao!”
Lục Thính An cảm thấy như bị một con bò húc thẳng vào, cả vai đau nhức, suýt nữa ngã nhào sang bên.
Cố Ứng Châu vốn đã chuẩn bị lao theo, thấy Lục Thính An sắp đ.â.m vào cửa, liền vội vươn tay kéo cậu lại.
Kết quả là… trán Lục Thính An không đập vào cửa mà lại đập ngay vào n.g.ự.c của Cố Ứng Châu.
“Ai da…” Cậu rên rỉ một tiếng, thử xoa xoa trán.
Thật sự rất đau.
“Cậu không sao chứ?” Cố Ứng Châu cúi xuống nhìn.
Trán Lục Thính An vừa mới ma sát vào lớp vải áo của Cố Ứng Châu, ngay phần gần lông mày đã ửng đỏ, may mà không bị trầy da.
Cậu che trán, lắc đầu, rồi chỉ tay ra cửa ý bảo.
Cố Ứng Châu hiểu ý, lập tức lao ra đuổi theo.
Trong phòng tư vấn, Phó Dịch Vinh đang cố sức lau sạch những vết canh văng tung tóe. Lau xong hộp cơm, anh bước tới, liếc nhìn trán Lục Thính An, rồi cố tình nhăn mặt bắt chước cậu, nhe răng trợn mắt để lộ cả hàm răng trắng.
Lục Thính An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654616/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.