Đây là lần thứ hai Lục Thính An bước vào căn thư phòng này.
Nam Cung Tư Uyển
Nói là thư phòng, thật ra giống phòng vẽ tranh hơn. Ngoại trừ bức tường có cửa sổ, những bức tường còn lại đều treo đầy tranh, có tranh phác họa của Trần Thời Hữu, cũng có tranh sơn dầu và màu nước của các họa sĩ nước ngoài.
Tất cả đều được lồng kính cẩn thận. Có bức đậm chất nghệ thuật, có bức dễ hiểu, duy chỉ có một bức treo sau cánh cửa khiến Lục Thính An nhìn rất lâu vẫn không hiểu nổi.
Đó là một bức tranh trừu tượng, tên tranh cũng trừu tượng nốt: 《Người tình》.
Từ góc độ người bình thường nhìn vào, nó thực sự rất rối rắm: nền trắng được tô lên loang lổ màu sắc, trông như một cái giường, mà trên giường thì chồng chất hình thù màu mè kỳ quái, ghế chẳng ra ghế, người chẳng ra người.
Nhìn đi nhìn lại rất nhiều lần, Lục Thính An chỉ nhận ra ở góc dưới bên trái của bức tranh có một chiếc lồng sắt, trong đó nhốt một con chim sẻ màu nâu.
Trần Thời Hữu rất trân trọng bức 《Người tình》 này, có thể thấy từ lớp kính sạch sẽ không một hạt bụi khác hẳn các khung kính khác đã phủ bụi.
Lục Thính An ghi nhớ tên tác giả: Y Phàm Lôi, một họa sĩ nước ngoài.
Xem xong tranh, cậu đưa ánh mắt về phía giá vẽ đối diện cửa sổ.
Trên giá là một tờ giấy trắng, góc trên bên phải có một chấm đen bằng đầu ngón út.
Ngay lần đầu tới đây, cậu đã chú ý tới chấm đen này, cứ tưởng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thieu-gia-hom-nay-cung-bi-bat-di-tra-an/4654609/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.