Trong phòng, ánh đèn mông lung mờ ảo, trừ tay phải đang cầm đũa, tay trái nàng cũng không rảnh mà đang cầm một quyển sách, giả vờ đang đọc.
Vì nâng sách hơi cao, cổ tay áo mở rộng quá nửa, để lộ một phần cổ tay mảnh khảnh trắng như tuyết, ánh đèn chiếu lên càng làm làn da nữ nhân sáng bóng, mịn màng, hơn nữa váy xanh ngọc được may bằng vải mỏng xuyên thấu, khiến nữ nhân trước mặt càng thêm duyên dáng, yêu kiều.
Mai Tố Tố nghe được tiếng động, dáng vẻ lơ đãng ngẩng đầu lên, nam nhân đứng ở cửa, vóc dáng cao lớn, khuôn mặt anh tuấn nhưng nét mặt có phần lạnh lùng, ánh mắt lạnh nhạt, liếc mắt một cái liền khiến người ta tự giác bỏ qua ngũ quan tuấn tú kia, mà bị khí thế của hắn dọa sợ.
Dáng vẻ như vậy là đang cáu giận chuyện bên ngoài? Mai Tố Tố cũng không dám giả vờ làm tiên nữ, dường như chỉ vừa mới phát hiện ra người, nàng nũng nịu “à” một tiếng.
Sau đó vội vàng buông đũa và sách trong tay xuống, nàng đứng dậy, nâng váy hành lễ, miệng còn nũng nịu kêu một tiếng: “Vương gia...”
Đối với sự nhiệt tình của nàng, Tấn vương xem như không thấy, hắn bước vào nhà, bỏ qua mọi người rồi ngồi xuống chỗ Mai Tố Tố vừa ngồi.
Thái giám Thôi Tổ An đi theo phía sau không bước vào, chỉ đứng ở cửa cúi người, giọng điệu cung kính hỏi: “Nô tài đến trù phòng gọi người mang thêm món lên đây?”
Hắn không ngẩng đầu lên, chỉ khoát tay với ông.
Tay hắn không hạ xuống, ngược lại đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vuong-phu/4572115/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.