Mộ Dung Trần oai phong ngồi ở đó, thân thể cứng ngắc, không hề động đậy nhìn những người xa lạ trước mắt.
“Trần Nhi, con sao rồi?” Quý phi nương nương được người dìu, mang vẻ mặt đau buồn đi tới, nhìn hắn. Hoàng thượng ở phía sau cũng đi vào theo.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng, tham kiến mẫu phi.” Mộ Dung Trần đứng dậy hành lễ.
“Trần Nhi, con khỏe rồi?” Quý phi nương nương vừa kinh ngạc vừa vui mừng nhìn hắn.
“Trần Nhi, con nhận ra phụ hoàng sao?” Hoàng thượng cũng mừng rỡ, nhưng lời nói kế tiếp của hắn lại khiến bọn họ như rơi vào hầm băng.
“Không biết.” Mộ Dung Trần lắc đầu.
“Trần Nhi, không nhận ra sao con lại biết gọi ta là mẫu phi?” Quý phi nương nương hiển nhiên không thể tin lời hắn nói.
“Là nương tử nói cho con biết, nếu nhìn thấy một người mặc hoàng bào thật uy nghiêm thì phải gọi là phụ hoàng, nếu như gặp một nữ nhân thật ung dung đẹp đẽ quý phái thì phải gọi là mẫu phi.” Mộ Dung Trần dùng ngón tay chỉ Cung Tuyết Thiến, hiển nhiên nói.
Cung Tuyết Thiến đau đầu nhức óc, hắn không thể đừng bắt nàng ra mặt sao? Bây giờ không còn cách nào khác đành phải đi qua hành lễ: “Mạnh Tâm Nghi bái kiến Hoàng thượng, quý phi nương nương.”
“Tâm Nghi, rốt cuộc sao nó lại thế này?” Quý phi nương nương liền giữ lấy nàng.
“Hồi bẩm nương nương, thái y chỉ nói là Vương gia không có bất kỳ dấu hiệu không ổn nào, thân thể cũng rất khỏe, nhưng lại không tra ra nguyên nhân.” Cung Tuyết Thiến trả lời đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583596/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.