Thái y cẩn thận bắt mạch, cau mày, một lúc lâu sau mới buông ra.
“Thái y, thế nào?” Mộ Dung Vũ cùng Cung Tuyết Thiến đồng thời hỏi một cách lo lắng.
“Thập tứ Vương gia, thần đã kiểm tra cẩn thận rồi, thân thể của Vương gia rất tốt, cũng không có triệu chứng gì ngoài ý muốn.” Thái y chắp tay trả lời.
“Rất tốt? Vậy tại sao hoàng huynh lại trở thành như vậy?” Đối với đáp án này, Mộ Dung Vũ hiển nhiên hơi tức giận.
“Vương gia thứ tội, thần vô năng, quả thật không tra ra được là bệnh gì.” Thái y sợ hãi quỳ xuống.
“Tra không ra bệnh gì? Ngươi bảo bổn Vương phải ăn nói ra sao với phụ hoàng đây.” Trong ánh mắt Mộ Dung Vũ mang theo tức giận.
“Vương gia bớt giận.” Trên đầu thái y mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ông cũng không rõ là do nguyên nhân gì?
“Vũ, đừng làm khó thái y nữa, chúng ta tiếp tục nghĩ cách vậy.” Cung Tuyết Thiến đứng ở bên cạnh nói. Có lẽ là đầu hắn đập vào tảng đá, đè lên dây thần kinh nào đó cho nên hắn mới có thể trở nên giống như đứa trẻ. Đừng nói là cổ đại, chỉ sợ là hiện đại cũng rất khó tra rõ ràng.
Nghe thấy nàng nói như vậy, Mộ Dung Vũ mới phân phó: “Ngươi lui xuống trước đi.”
“Dạ, thần cáo lui.” Thái y cuống quýt lui ra ngoài.
Mộ Dung Trần đột nhiên kéo kéo y phục của Cung Tuyết Thiến, nhỏ giọng nói: “Hắn thật dữ, chúng ta cách hắn xa một chút.”
Cung Tuyết Thiến nhìn hắn, dáng vẻ của hắn khiến nàng rất đau lòng, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-vi-thanh-nien/1583595/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.