Mộ Nam Kiều lẳng lặng cất tờ giấy nhỏ vào túi áo khoác, sau đó hắn lại đi xuống lầu mua một thứ mà bạn nhỏ Tiểu Lộc đã bỏ sót.
Sau khi vào thu, ban ngày dần dần ngắn lại, khi đi trên đường dưới ánh chiều tà sẽ cảm nhận được sự lạnh lẽo xuyên thấu qua lớp quần áo, thở ra cũng sẽ mang theo chút sương trắng.
Mộ Nam Kiều mua đồ xong thì đứng dưới lầu một lát, hắn suy nghĩ vẩn vơ: Có khi nào tấm giấy nhỏ này không phải của Lộc Kỳ hay không? Dù tầng cao nhất chỉ có một nhà bọn họ nhưng không loại trừ khả năng nhân viên quản lý sẽ đi thang máy nhân viên lên đó để bảo trì hằng ngày.
Hắn biết Lộc Kỳ còn hơi "sợ" hắn, mà hắn cũng không nhất định phải làm chuyện này với Lộc Kỳ, bọn họ còn có một đời rất dài, sẽ có càng nhiều chuyện thú vị hơn, tuy chuyện này quan trọng nhưng cũng không phải là quan trọng nhất, tóm lại là hắn không muốn Lộc Kỳ có cảm giác bị cưỡng ép trong chuyện này.
Lỡ như đây không phải là phiếu mua sắm của Lộc Kỳ, hắn lại nhắc tới, chẳng phải là xấu hổ lắm sao?
Ừm, Mộ Nam Kiều ngẩng đầu nhìn về phía nhà mình, ánh đèn sáng lên, ở gần cửa sổ sát đất có một ổ mèo được tạo thành hình con gà con, có thể thấy một bóng người mờ mờ đang cúi xuống gần ổ mèo, chắc là đang cho hai con mèo mập đó ăn tối.
Hắn vô thức nhếch môi, bỗng nhiên nghĩ ra một cách có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-the-than-bi-bach-nguyet-quang-bat-di-roi/3388550/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.