Buổi trưa, đám đàn ông tập trung tại chính sảnh của Dịch quán uống xoàng hai ly. Còn các cô nương thì tránh ở phòng khách ở lầu hai. Khương Viện nằm lệch người trên ghế xếp nghỉ ngơi một lát, mới chợp mắt được chút thì bị Xuân anh đánh thức, thưa lại Thế tử hạ lệnh, lập tức khởi hành.
Nàng mơ hồ dụi mắt, chẳng lẽ nàng ngủ được lâu lắm rồi à? Như thế nào sắc trời đều tối sầm rồi? “Bao lâu?”
“Tiểu thư, giờ Mùi vừa qua phân nửa. Khả năng hôm nay trời muốn mưa, bên ngoài gió đã nổi lên, ngài mặc thêm kiện áo choàng đi ạ.”
Biết rõ trời muốn mưa, người nọ còn hạ lệch xuất phát? Khương Viện đứng lên, mười phần hợp tác, Lục Phù cũng nhanh tay thêm xiêm y cho cô nương. Mái tóc dài đẹp được búi gọn, liền tới cách vách kêu Khương Nhu, hai người sóng vai bước ra ngoài.
Vừa ra ngoài cửa đã thấy người đến đông đủ. Người nọ một thân áo bào màu lam, đứng khoanh tay phía cuối hành lang. Chỉ một bóng dáng, cũng làm người ta dễ dàng có thể phân biệt.
Thất cô nương lẳng lặng tiến vào, đến bên cạnh Nhị gia Khương Dục, cảm thán trong lòng, có chút người, chính là được trời cao chiếu cố.
Như người ta kìa, một thân y phục tùy ý, được khoác lên lại lộ rõ phong tư hơn người, khí độ trác tuyệt. rõ ràng là kiểu dáng đơn giản nhất, chính là từ trên người hắn lại cảm nhận được một cỗ khí chất…
Nghe tiếng chân bước lại gần, Cố Diễn quay đầu, nhàn nhạt nhìn thoáng qua, lại nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-that-ben-co-dai-nhan/241267/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.