Edit: Sakura Trang
Nến đã cháy hết, ánh sáng rạng đông tuy sáng ngời nhưng không chiếu sáng tràn đầy căn phòng tương tư.
Chờ đợi, ta hữu tình người lại vô tình
Tiêu Thức đỡ eo ngồi ở giường nhỏ, thân thể do ngồi lâu đến chết lặng, đặc biệt là sau lưng, như kim châm vậy, trọng lượng song thai không thể khinh thường, bụng cũng bởi vì chưa nghỉ ngơi đủ mà hơi đau âm ỉ.
Sau nửa đêm Tiêu Thức cứ ngồi yên như vậy, ánh trăng chiếu vào, mỗi lần gió lay động lá trúc, hiện ra chút động tĩnh, Tiêu Thức liền ưỡn bụng nhìn ra phía ngoài, lại thất vọng ngã người lên gối mềm, lặp đi lặp lại thẳng đến đau hông không chịu nổi.
Đang lúc tuyệt vọng, cửa phòng chậm rãi bị đẩy ra, Lạc Xi nhẹ chân nhẹ tay đi vào, thấy hắn đang ngồi thẳng giật mình lui về sau một bước, tức giận nói “Ngươi đợi một đêm sao?”
“Ừ…”
Vẻ mặt Lạc Xi càng đen hơn, xoay người muốn đi, lại bị Tiêu Thức một tay vịn bụng run rẩy kéo lại, hơi thở so với trên tay càng không yên “Lạc Xi, ta, chúng ta… Làm đi!” Trên mặt đỏ ửng một mảnh.
Tuy là không đành lòng, Lạc Xi vẫn hất hắn ra, nhìn hắn co người che chở bụng, nằm nghiêng càng khiến bụng lớn hơn, giống như mình dùng sức hơi mạnh, bụng phập phồng không ngừng, giữa chân mày Tiêu Thức thống khổ nhăn lại, gần như là trong nháy mắt, Lạc Xi lo âu định đưa tay ra đỡ, nhưng ngay sau đó lại buông tay xuống.
“Tiêu Thức, ta dường như không thích ngươi…”
Ta dường như, không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-nhap-nhi/1659461/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.