Editor: Thùy Linh 
Khi Lý An Nhiên lái xe về đến nhà thì Niệm Sơ đã ngồi ở trên ghế phụ ngủ rồi. Khuôn mặt nhỏ trắng nõn, môi hồng hồng, cô nghiêng đầu về phía bên này, có vài sợi tóc rơi xuống che khuất gương mặt 
Lý An Nhiên cúi người qua giúp cô tháo dây an toàn, Niệm Sơ mơ mơ màng màng mở mắt 
“Tới rồi sao?” 
“Tới rồi.” 
Niệm Sơ xuống xe, thất tha thất thiểu đi được vài bước thì Lý An Nhiên vội vàng tiến lên đỡ lấy cô: “Trễ như vậy chắc là ba mẹ em cũng ngủ hết rồi, qua nhà anh” 
“Ồ”, Niệm Sơ ngoan ngoãn theo anh, cũng không suy nghĩ sâu xa về câu anh vừa nói 
Lý An Nhiên một tay ôm cô, một tay mở cửa. Không bật đèn phòng khách lên mà trực tiếp đưa cô lên lầu, đẩy cửa phòng nơi cô hay ngủ 
Đêm nay Lý Khâm và Thư Giai đều không có ở nhà, một người đi công tác, còn người kia đi theo, bởi vì Lý Khâm lần này đi công tác nên Thư Giai cũng lên kế hoạch đi du lịch thành phố luôn 
Niệm Sơ có chút men say, cả người cứ chậm rì, nhưng lại cũng rất tinh nghịch, như vừa tỉnh vừa say 
Lý An Nhiên nhìn cô tìm áo ngủ rồi đi vào phòng tắm mới yên tâm về phòng tắm rửa. Vừa tắm xong liền nghe được tiếng kêu sợ hãi 
“Làm sao vậy?” Anh lập tức chạy qua, chỉ thấy Niệm Sơ đang cầm bàn chải đánh răng đứng trước gương mà nước mắt lưng tròng, vừa thấy anh liền phẫn nộ kêu to 
“Trầy da!” 
“Đau quá! Môi em đau quá!” 
“…..” 
Lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/558928/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.