Editor: Thùy Linh
Hốc mắt trở nên chua xót, Lý Thư Dao quay lưng lại dựa vào tường, ngửa đầu hít sâu.
Cô chỉ có một đứa em trai mà ba mẹ đều yêu thương, cho nên Lý Thư Dao từ nhỏ đến lớn ước mơ có thể có anh trai. Trời cao giống như hiểu thấu lòng cô, năm tám tuổi ấy gặp được Lý An Nhiên.
Lúc ấy là tết Thanh minh, trời mưa phùn phùn, anh mặc một bộ đồ thể thao màu đen từ xe bước xuống, đôi giày trượt ván mới tinh sạch sẽ, khuôn mặt thanh tú, khác hẳn với mấy đứa con trai trong xóm.
Cao quý như một vị hoàng tử
Lý Thư Dao vẫn nhớ rõ, ba mẹ cô kéo đến trước mặt anh bảo gọi anh trai, cô vui mừng đến mức muốn hò hét
Lý Thư Dao luôn tìm cách nói chuyện với anh, không có lúc nào là không đi theo sau anh, càng ngày càng thân thiết, càng ngày càng quen thuộc, từng câu nói đều gọi anh trai
Mỗi lần đều sẽ tính thời gian khi nào anh về quê, đều sẽ tính xem bao giờ anh rời đi
Nguyện vọng lớn nhất của Lý Thư Dao đó là thi đậu đại học, đến nơi anh ở, sau đó trở thành cô gái mà anh yêu thương nhất.
Đúng vậy, cô biết Niệm Sơ, Lý An Nhiên mỗi lần đều nhắc đến, cô gái cùng anh lớn lên, cô gái mà anh miêu tả là ngoan ngoãn đáng yêu
Cô gái mà anh miêu tả là có mái tóc đen dài, vẽ tranh rất đẹp, còn có nhiều thói quen xấu
Đó là người mà anh yêu thương nhất
Không phải Lý Thư Dao cô.
“Dì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/558913/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.