Editor: Thùy Linh
“Ơ, sao anh lại đến đây?”
“Chưa xong à?” Lý An Nhiên tay để trong túi quần, nhìn Niệm Sơ đang cầm túi rác, bình tĩnh hỏi
“Em sắp xong rồi”, Niệm Sơ nhanh chóng vứt túi rác vào thùng, vội thu dọn cặp sách chạy lại
“Anh xem này, buổi chiều các bạn tổ chức sinh nhật cho em đấy nên nhiều quà lắm. Vui thật đấy!” Niệm Sơ giơ cái túi như vật quý trước mặt Lý An Nhiên, miệng ríu rít
“Quà em thích nhất là của Thông Thông tặng ý! Tập tranh mới nhất của Kim Ca!” Niệm Sơ lấy ra cuốn tập tranh quơ quơ
“Em tìm nhiều nơi rồi mà không còn đâu đấy!”
Lý An Nhiên bước chân dừng lại, ánh mắt xẹt qua quyển tập tranh mới tinh
“Đúng rồi”, Niệm Sơ chợt nhớ đến điều gì đó, ngửa đầu hỏi anh: “Anh An Nhiên năm nay tặng quà gì cho em thế?”
Lý An Nhiên mím môi, tầm mắt dời đi, khuôn mặt lạnh buốt, giọng nói như một ngọn gió đông lạnh, gào thét tới
“Năm nay không có quà.”
Niệm Sơ trên đường không dám nói chuyện, ngồi ngoan ngoãn ở phía sau xe đạp ôm cái túi, đôi mắt ủ rũ. Đến khi xuống xe, còn chưa từ bỏ ý định mà hỏi một câu
“Anh An Nhiên, năm nay thật sự không có quà sao?”
Lý An nhiên nhìn cô một cái, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Không có.”
Niệm Sơ cảm thấy mất mát, yên lặng mà đi về nhà
Cửa phòng mở ra, cô tùy ý ném cặp sách sang một bên, sau đó bất lực nằm xuống giường thở dài, cuộn tròn trong chăn
Niệm Sơ ngây ngốc nhìn giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai/263613/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.