Đào Hiểu Tích hơi hơi nhắm mắt, lại mở, tập trung vào người ở ngay trước mắt. Đêm nay là đêm tân hôn của cô và anh, chắc chắn sẽ trải qua chuyện đỏ mặt này rồi.
Trần Phóng có thể cảm giác được cô đang cứng đờ, chạm chạm môi cô
,"Không cần khẩn trương như vậy, nếu em không thoải mái liền nói với anh, chúng ta sẽ dừng lại."
Đào Hiểu Tích lung tung gật đầu.
Ban đầu là một cái hôn ôn nhu, so với đêm đó hung ác rất bất đồng, nụ hôn này nhiều ít mang theo chút trấn an, an ủi cô đang lúc khẩn trương cùng cứng đờ.
Đào Hiểu Tích bị anh khinh khinh nhu nhu đụng vào làm cho thực thoải mái, thân thể chậm rãi thả lỏng lại, một cánh tay mềm mại mà quấn lên cổ ảnh. Đôi mắt nửa khép nửa mở nhìn lông mi anh, nghĩ thầm anh hiện tại không khỏi cũng quá thành thạo đi, lúc nãy rõ ràng cũng không có cảm giác thuần thục như vậy
Trần Phóng cảm giác được cô đáp lại, hô hấp ngưng trọng, tay không chịu khống chế mà đi xuống dưới, nút thắt áo ngủ đỏ thẫm bị anh hai ba động tác kéo xuống, đồng thời bị kéo xuống còn có cái miệng ôn nhu, từ mút vào biến thành cắn, trên tay cùng nhau dùng sức. Đào Hiểu Tích nhẫn nhịn không kêu lên một tiếng.
Trần Phóng nghe được cô bị đau, trên tay lực đạo thả chậm, nhưng tốc độ không dừng lại, bất quá vài giây, cô đã bị người này lột quần áo từ trong ra ngoài rồi.
Đào Hiểu Tích gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-chi-dong/2827333/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.