Triệu Băng Linh tức đến nghiến răng, ngón cái siết chặt làm gãy cả chiếc bút ký tên, tên khốn này có ý gì vậy hả?
Anh có bao nhiêu hôn thú như vậy mà lại đến tìm cô đầu tiên, khiến cô cảm thấy mình là người bị ghét bỏ nhất, cảm giác này thật sự không thoải mái chút nào.
Tần Khải bị hành động của Triệu Băng Linh doạ cho ngây người, sau đó vô thức né ra xa rồi nói: “Cô định làm gì?”
Định làm gì? Muốn giết người đây! Triệu Băng Linh lườm Tần Khải, tức đến mức nghẹn tận họng, khi cô chuẩn bị bốc hoả thì điện thoại trên bàn đổ chuông.
Là ở nhà gọi tới.
Triệu Băng Linh tiện tay cầm điện thoại lên, sắc mặt cũng thay đổi, cô đứng bật dậy rồi nói: “Ông nội ngã cầu thang ngất xỉu rồi ư? Bệnh viện số một Trung Hải ạ? Con đến ngay…”
Cô vừa nói vừa vội vàng chạy ra ngoài, khi tới cửa thì chợt ngoái lại nói với Tần Khải: “Sư phụ anh là thần y đúng không? Chắc anh cũng biết chữa bệnh chứ? Mau đi với tôi!”
“Này, từ từ, tôi đến từ hôn cơ mà!”
Mặc kệ Tần Khải có chống đối thế nào cũng bị Triệu Băng Linh lôi sềnh sệch ra khỏi văn phòng…
“Mẹ kiếp! Con gái con đứa có cần mạnh bạo thế không hả?”
Tần Khải nghĩ thầm, sau đó chợt nghĩ đến một chuyện.
Triệu Băng Linh chưa ký vào giấy từ hôn, thế thì ông nội của cô cũng là ông của anh rồi.
Hơn nữa, hình như ông của Triệu Băng Linh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-y-xuong-nui/3075287/chuong-3.html