Người nhà họ Vương cũng không phải kẻ ngu, nhìn thấy Kỳ Mai Hoa tức giận thì rối rít đứng ra hòa giải, nói lảng sang chuyện khác.
Ngô Quảng vốn nín nhịn một bụng tức, nghe thấy hai chữ Thụy Sĩ, lập tức cười khẩy.
“Cũng không được tính là bàn chuyện làm ăn gì, tôi chỉ đại diện cho gia tộc đến bên đó gửi một khoản. Dù sao ngân hàng bên đó cũng khá là an toàn…”
“Có thể đến ngân hàng Thụy Sĩ, vẫn là em rể có bản lĩnh. Chỗ này của tôi ít hơn mấy triệu, e rằng người ta còn chẳng thèm liếc nhìn. Một số người nào đó thì càng không cần phải nói, ha ha… không có việc gì thì ra ngoài mở mang tầm mắt một chút, thứ đồ mê tín như Đông y này cũng chỉ lừa gạt được người lớn tuổi, đám trẻ tuổi chúng tôi sớm đã không tin vào thứ yêu ma quỷ quái này rồi”.
Một người tên là Vương Chính của nhà họ Vương đứng dậy hòa giải, nói chuyện cũng rất biết cách tránh nặng tìm nhẹ.
Chỉ mấy câu nói, tâng bốc Ngô Quảng thì thôi đi, lại còn không quên giẫm Tần Khải mấy phát.
Khỏi cần phải nói, người lớn tuổi trong miệng người này chính là Kỳ Mai Hoa.
Mặc dù trên danh nghĩa, Vương Chính là anh trai của Vương Tuyết và Vương Dao, nhưng hắn ta xuất thân chi thứ, sống trong nhà họ Vương cũng không được suôn sẻ.
Đây cũng là nguyên nhân hắn ta nịnh bợ Ngô Quảng.
Tần Khải ngẩng đầu liếc một cái, chỉ coi lời nói của hắn ta như đánh rắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-y-xuong-nui/2663387/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.