Cúƈ ɦσα của tiểu thần tượng sưng lên, kim chủ muốn dùng bộ vị đặc thù bôi thuốc cho cậu.
Sau khi đã nhận thêm khoản tiền thứ hai, người quản lý bất đắc dĩ phải làm theo lời thư ký của Hàn Hữu Minh mà gọi một cuộc điện thoại thứ hai cho cậu: "Tô An, ngày mai em nhất định phải trở về, em có một cái quảng cáo đã ký hợp đồng, em quên rồi hả?"
Tô An đang ngồi một mình trên sàn nhà, nghẹn ngào nói: "Anh, em nhớ mà, ngày mai em nhất định sẽ đến trường quay đúng giờ."
Người quản lý nghe tiếng khóc thút thít của cậu, vừa đau lòng lại vừa buồn cười: "Tại sao lại khóc, sợ mình không đuổi kịp tàu hỏa sao?"
Tô An lau nước mắt, lắc đầu một cái: "Không... Không phải... Anh..." Cậu nghẹn ngào một phút, lại nói: "Hàn tổng là bị em đả thương..."
Người quản lý: "..."
Tô An nghẹn ngào nói: "Em trở về... Hu hu... Trở về sẽ... Sẽ đi đầu thú... Anh... Em... Hai căn nhà đứng tên em... Hu hu... Xin anh giúp em... Giúp em chuyển sang tên mẹ em... Bán... Hu hu... Bán cũng được..."
Người môi giới nghe điện thoại mình phát ra tiếng khóc nức nở cực kỳ đáng thương, lại ngẩng đầu nhìn Hàn tổng mang gương mặt nghiêm túc đang đứng bên người, không thể làm gì khác hơn là hùa theo đáp ứng: "Được được được, trước tiên em để cho anh gặp em đã, có chuyện gì thì chúng ta nói sau, được không?"
Tô An nhỏ giọng khóc thút thít: "Anh, em... Hai giờ chiều em sẽ đến..."
Hàn Hữu Minh trừng mắt một cái.
Người quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tuong/485310/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.