Chiếc xe đạp cà tàn chậm rãi di chuyển trên đường đi, dưới những con mắt đầy kỳ lạ của những người quanh khu vực đó cuối cùng Trần An cũng đã chạy đến được khu dân cư mà mất đến một tiếng hai mươi lăm phút. May mắn cơ thể hiện tại cảu cậu khá tốt, không phải loại liễu yếu đào tơ nếu không thì chắt hai cái chân đã sớm không còn cử động được nữa chứ nói gì đến được nơi này.
Cậu cũng không phải kiểu người sẽ than cực than khổ chỉ với chút chuyện như vậy, nhưng cậu lại cực kỳ vui vẻ với quãng đường mình vừa đi bởi vì đâu đâu cũng là tiền với tiền. Những căn nhà lớn, những đài phun nước, những loại hoa quý hiếm, những vật trang trí xung quanh. Nếu như cậu có thể lụm một cái rồi đem bán thì chẳng phải giàu to rồi.
Nghĩ đến vậy cậu liền cảm thấy chỉ nhức mỏi chút xíu thế này không đáng là gì, cậu còn muốn mỏi ngày đều có thể tàn tàn di chuyển trên đường để nhìn phong cảnh như thế thêm vài lần.
Nhìn khu dân cư đông đúc, Trần An liền chạy đến bên cạnh bà lão đang cầm chổi quét sân mà hỏi: "Cháu chào bà. Không biết chợ nằm ở đâu vậy ạ."
"Cứ đi thẳng đường này sau đó quẹo trái là thấy." Bà lão ngước mắt lên nhìn cậu một chút rồi đưa tay lên chỉ, sau đó cười hỏi: "Cháu từ đây đến đây."
"Cháu mới chuyển đến cách nơi này không xa nên không biết đường đi cho lắm ạ." Trần An mỉm cười trả lời, sau đó lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.