Năm giờ chiều Bùi Tuấn liền thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, buổi trưa đã không thể nhìn thấy người yêu liền không chịu được. Hiện tại anh muốn về sớm để ôm người vào lòng.
Nhưng khi anh vừa đứng dậy thì một người đàn em từ ngoài cửa chạy vào vẻ mặt hốt hoảng:
"Đại... Đại ca bên ngoài có... Có Phan Tĩnh Nam đang muốn đi vào."
"Cái gì." Bùi Tuấn nháy mắt kinh ngạc nhưng sau đó sắc mặt anh liền sầm xuống.
Văn phòng của anh là nơi muốn đến là đến muốn đi là đi sao. Rốt cuộc anh ta nghĩ anh là hạng người gì.
"Đuổi anh ta đi." Bùi Tuấn trầm giọng nói. Hiện tại anh muốn về nhà để gặp cậu không muốn dây dưa với người đã tự rời đi cũng bỗng nhiên quay lại này.
Nhưng đàn em vừa đi ra lại chạy vào khuôn mặt đầy sự bất mãn: "Đại ca người đó không chịu đi nằng nặc đòi gặp anh ạ."
Bùi Tuấn híp mắt đầy khó chịu rồi hừ lạnh nói: "Vậy được đề tôi đi ra xem anh ta muốn nói gì."
Anh nói xong liền đi ra ngoài.
Bên ngoài cửa văn phòng Phan Tĩnh Nam khuôn mặt lo lắng đứng chờ. Người này có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp nhưng không giống với Trần An, khuôn mặt của cậu tuy rất đẹp nhưng không phải kiểu nhu nhược như thế này mà lại xinh đẹp theo kiểu cực kỳ nam tính.
Ngược lại người này khuôn mặt lại thiên về góc cạnh mềm mại, dù là nhăn mày hay trừng mắt đều tỏ vẻ yếu ớt mỏng manh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904516/chuong-36.html