Bùi Tuấn từ nơi làm việc chạy thẳng về nhà, bởi vì Phan Tĩnh Nam à anh đã trễ một khoảng thời gian. Hiện tại trời đã sập tối những ngọn đèn đường đều đã được thắp sáng.
Anh về đến cổng nhà liền thấy được căn nhà vốn phải tối đen như mực hiện tại lại đang sáng rực. Rõ ràng đã có người về nha mà đốt đèn.
Mỗi lần nhìn thấy khung cảnh này anh đều cảm động không thôi.
Bùi Tuấn đi vào nhà, sau đó đi đến cửa nhà bếp nhìn bóng dáng bận rộn làm thức ăn bên trong tâm trạng buồn bực trong lòng không khỏi bay mất.
Anh đi lại đằng sau Trần An rồi vòng tay qua ôm lấy eo cậu hít thà hương thơm trên tóc cậu khiến anh không khỏi cảm thấy sung sướng. Đây chính là mùi hương của gia đình.
"Đừng quậy. Mau đi tắm rồi xuống ăn cơm." Trần An khẽ cười rồi quở trách.
Nếu người ngoài nhìn vào khung cảnh này thì sẽ nghĩ đây là một đôi chồng chồng đã ở bên nhau rất lâu năm tình cảm cực kỳ mặn nồng.
Bùi Tuấn nghe lời buông cậu ra sau trả lời một tiếng rồi đi lên phòng tắm rửa.
Trần An không bị anh quậy nữa liền thở phào động tác trên tay cũng nhanh hơn.
Đến khi Bùi Tuấn đi xuống thì thức ăn đã được bày sẵn trên bàn. Hai người ngồi vào bàn rồi bắt đầu dùng bữa.
Nhưng lần này bọn họ không còn im lặng dùng bữa mà Bùi Tuấn giống như những người chồng khác bắt đầu báo cáo công việc cho vợ mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904514/chuong-37.html