Trương Diên Lạc thình lình xuất hiện cũng không làm đám hắc y nhân bất ngờ gì, dường như còn có chút đắc ý nói: “Ngươi cũng chịu xuất hiện rồi?”
Trương Diên Lạc chỉ nhìn chằm chằm Hàn Doanh bị người ta vác trên vai, nét mặt càng âm trầm nhắc lại: “Ta nói các người thả nàng.”
“Chỉ e không được, hôm nay chúng ta cũng không muốn đánh nhau, xin điện hạ nhường đường, chúng ta mượn tạm nương tử của ngươi vài hôm, khi khác sẽ trả lại sau.”
Hàn Doanh bất ngờ kinh hô nhưng lại không phát ra tiếng, hiển nhiên là cũng bị điểm cả huyệt câm rồi.
Những người này biết thân phận của hắn, như vậy là... bị lộ rồi?
Trong lòng Hàn Doanh không hiểu sao nổi lên một trận lo lắng.
Trương Diên Lạc không hề biết tâm tư của nàng, chỉ nghĩ không thể bọn họ đưa nàng đi, không nói hai lời liền rút thanh kiếm treo bên hông, động thủ.
Hàn Doanh chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, kẻ vác nàng đã nhảnh lên một nóc nhà khá xa, ba người còn lại nhanh chóng tiến lên chặn Trương Diên Lạc.
Một chọi ba, không cần nói cũng biết nguy hiểm cỡ nào.
Hàn Doanh chỉ nghe thấy tiếng vũ khí chạm nhau keng keng liên tục, cố gắng dựa vào âm thanh để biết hắn có bị thương hay không, nếu như hắn bị thương, chỉ mong hắn không sao nếu không thì e là ngày mai nàng sẽ ‘không xong’ với ‘mẹ chồng’ rồi.
Đang nghĩ linh tinh, chợt nghe có tiếng như kiếm chém da thịt, sau đó keng keng hai tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916941/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.