Quãng thời gian này Hàn Doanh cùng Trương Diên Lạc chung sống vô cùng hòa thuận, buổi sáng, Trương Diên Lạc sẽ dạy nàng vài chiêu võ thuật, cũng hứa sẽ dạy nàng thứ khinh công gì gì đó, nói chung là giúp nàng có thể tự do ‘bay lượn’, sau đó ngẫu nhiên đi dạo một chút, cùng dùng cơm, trò chuyện,... nếu như không có những lúc Trương Diên Lạc đột nhiên trở nên thân mật hay nàng đỏ mặt bỏ chạy thì có thể nói là vô cùng hòa hợp.
Hàn Doanh chợt nghĩ, thật ra sống cùng hắn cũng không có gì là không tốt!
Hôm nay, Hàn Doanh theo thói quen, vừa thức dậy liền đi tìm Trương Diên Lạc luyện võ. Nhưng tìm vài nơi cũng không thấy người đâu, Tiểu Hoa cũng không biết, nàng liền nhớ đến đoạn thời gian trước Trương Diên Lạc cũng hay ‘mất tích’ như thế thì thôi không tìm nữa, kêu Tiểu Hoa kê cái ghế dài dưới gốc cây lớn, nằm phơi nắng.
Hiện tại trời cũng đã vào thu, thời tiết hơi hơi se lạnh, nhận ra bản thân đã kết hôn được nửa năm, không khỏi giật mình.
Cũng không biết nằm được bao lâu, đến tận khi Tiểu Hoa dục nàng dùng bữa, ngày trước một mình một mâm cũng cảm thấy không có vấn đề gì, vậy mà hôm nay lại không có cảm giác ngon miệng. Bữa tối cũng không khá hơn là mấy.
Tiểu Hoa lo lắng, hỏi: “Nương nương, người không khỏe sao?”
Hàn Doanh trả lời qua loa: “Không sao, tự nhiên không có khẩu vị.”
Tiểu Hoa chợt tỉnh ngộ: “Có phải là không có điện hạ, nên ăn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916938/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.