Những người có mặt ở đây, kể cả Lý bà bà đều ngẩn ra, cả hai đều tự nhận mình mới là tâm phúc của nương nương, nhất thời bối rối, không biết nên tin ai.
Hàn Doanh hỏi: “Ngươi có chứng cứ không?”
“Chứng... chứng cứ gì? Ta đâu phải tội phạm.” Mỗi lần Xuân Nhi nói đều giống như hét, giống như chỉ cần nói nhỏ thì nàng ta sẽ lập tức thua Hàn Doanh vậy.
“Không có chứng cứ, làm sao chứng minh ngươi là đang nói thật.”
Xuân Nhi cũng bị Hàn Doanh làm cho loạn: “Ngươi thì có sao?”
Hàn Doanh cười: “Ta đương nhiên có, ngươi không có thì đừng ở đây khoác lác, làm mất thời giản nghỉ ngơi, dưỡng sức của ta, ta còn phải mau chóng quay về hầu hạ nương nương nga.” Nói xong còn đưa tay che miệng ngáp dài một cái, làm như lại thật sự mệt mỏi vậy.
Xuân Nhi bị chọc cho tức điên: “Ngươi có giỏi thì lấy chứng cứ ra đây cho ta xem.”
“Tại sao a, ta cũng đâu cần ngươi thừa nhận.”
“Ngươi... ngươi...” Xuân Nhi cứ ngươi, ngươi nửa ngày lại không nói được gì, rõ ràng biết nàng ta bịa chuyện nhưng lại không cách nào phản bác được, nàng ta tức đến máu đều dồn hết lên mặt.
Trương Diên Lạc thì không khỏi phì cười, cô cung nữ ngốc nghếch này, lần trước gặp còn bị người ta lừa mà không biết, hôm nay lại có thể giảo hoạt như vậy, đổi trắng thay đen, một chút biểu cảm dư thừa cũng không có, đúng là khiến cho người ta bất ngờ mà.
Nghiêm Túc ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916894/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.