Ngô Khiết Tào bị đau mà tỉnh lại.
Rốt cục thì cũng đến thời khắc này rồi.
Cô ngây ngốc nhìn về phía hư không, cảm giác cô tịch thình lình ập đếnkhiến cô âm thầm sợ hãi. Sự hiu quạnh đó dường như muốn cắn nuốt conngười ta, Ngô Khiết Tào dần dần thở gấp không ngừng. Điều đáng sợ làtrong phòng chỉ có một mình cô, bởi vậy mà ngay cả tiếng hít thở cũngnghe thấy rõ mồn một.
Hít, thở. Hít, thở……
Vì muốn thoát khỏi cảm giác hít thở không thông này, cô nhanh chóng vươn tay, hoảng loạn quờ quạng xung quanh tìm chốt mở cửa.
‘Cạch’ một tiếng, ánh sáng tràn vào căn phòng.
Ngô Khiết Tào thở phào nhẹ nhõm.
Đây đúng là gian phòng mà cô đang ở. Vì thực hiện nghĩa vụ đi theo thiếuchủ mà cô ở ngay sát bên cạnh phòng Triển Luật, mà phòng Triển Luật lạingay sát căn phòng giam lỏng Hạ Hạ – cô nàng yếu đuối, suốt ngày chỉbiết khóc cùng ỷ lại kia.
Hiện tại những điều này cũng không liên quan gì đến mình, Ngô Khiết Tào nhủ thầm. Điều quan trọng lúc này làphần diễn ngày hôm nay vẫn chưa hoàn thành xong.
Rón rén mở cửa phòng Triển Luật ra, Ngô Khiết Tào còn không dám bật cả đèn.
Khi khoảnh khắc khi cô mở cửa, Triển Luật mở bừng hai mắt.
Có thể nói, Ngô Khiết Tào chưa từng bước vào phòng của Triển Luật, nhưnggiống như cô đã từng diễn tập vô số lần ở trong lòng, vô cùng chuẩn xácchạm đến Triển Luật đang ngủ ở trên giường.
Dựa theo xúc cảmtruyền đến từ bàn tay, cô từ từ áp tay mình vào khuôn mặt của anh, thânthể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tam-manh-nhat-lich-su/1855490/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.