Tiếng nói chưa dứt, sau lưng đã có mười mấy cây đại đao của bọn Hắc y công tới.
Trong trường hợp khẩn cấp này, Tiểu Tà thuận tay phóng một lúc ra sau mười mấy cây phi đao, nhắm vào bọn Hắc y bịt mặt.
Mười mấy tên Hắc y nhìn thấy nghĩ rằng địch thủ phải bỏ mạng dưới chân tường, không ngờ bị phi đao phóng ngược lại, bất đắc dĩ phải lui lại thủ thế.
Tiểu Tà kêu lớn:
– Ăn cướp! Ăn cướp!
Tiếng kêu như sấm, trong đêm vắng vang xa mấy dặm.
Gã vừa la, vừa chạy thoát ra ngoài, trong lúc bọn Hắc y ngỡ là Tiểu Tà còn ở trong viện, cứ xông vào.
Trong viện có tiếng la:
– Ăn cướp! Ăn cướp!
Trong lúc bọn Hắc y đang bị chủ nhà truy đuổi thì Tiểu Tà đã chạy ra đường, dùng đá ném vào các ngôi nhà lân cận, la lên:
– Ăn cướp! Ăn cướp!
Kết quả, mọi người trong khu phố đều cầm gậy mác xông ra, đuổi bắt bọn áo đen bịt mặt.
Bây giờ, Lang Châu thành náo loạn, nhà nào cũng hoang mang ... chó lớn, chó nhỏ nhà nào cũng sủa vang lên.
Cả một khúc đường đông nghẹt.
Lang Châu phủ đã cho lệnh xuất phát binh mã ra đón đường truy cướp.
Tiểu Tà thấy tình thế không còn nguy hiểm nữa, leo lên một cây cổ thụ hướng về bọn Hắc y xem xét.
Mười tên Hắc y bấy giờ trở thành mục tiêu của quân dân Lang Châu thành đuổi bắt. Chúng nó muốn thoát thân cũng không còn kịp nữa.
Tên lãnh đạo nhóm Hắc y thấy vậy ra lệnh:
– Rút về!
Mười tên Hắc y bịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/56391/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.