Mặt trời đã mọc ...
Tiểu Tà lần này say rượu rất nặng, nhưng buổi sáng thức dậy rất sớm, đứng nhìn trời, nghĩ thầm:
– Tiểu Linh đã rất đau khổ vì câu chuyện đêm qua. Ta phải an ủi nàng mới được.
Hắn đến bên Tiểu Linh với thái độ như đùa cợt.
Tiểu Linh nhìn Tiểu Tà:
– Tiểu Tà! Huynh làm gì vậy?
Tiểu Tà nói:
– Hôm qua muội đã làm cho huynh đau khổ đến điên người. Hôm nay huynh phải đánh muội một trận cho hả giận. Muội có giận huynh không?
Tiểu Linh chớp mắt:
– Muội không giận.
Tiểu Tà cười:
– Nếu muội còn cấm huynh hành động như vậy huynh không dám để muội đi với huynh nữa rồi.
Tiểu Linh buồn bã:
– Nếu huynh không sửa đổi tánh tình thì muội cũng không cần đi với huynh nữa.
Vừa nói, Tiểu Linh vừa bỏ chạy ra ngoài.
Tiểu Tà vội chạy theo đến chùa Phong Thiền.
Tiểu Thất cũng chạy theo, nói:
– Tiểu Tà! Huynh có thể để cô ta trở về Giang Nam được không?
Tiểu Tà nói:
– Không được. Ta không thể để Tiểu Linh rời khỏi ta. Chẳng qua Tiểu Linh lòng đầy đạo nghĩa nên mới khổ sở như vậy thôi. Ta nghĩ dần dà nàng sẽ hiểu rõ cuộc đời không thể lúc nào cũng dùng từ tâm mà đối phó với lòng độc ác trong thiên hạ.
Tiểu Thất nói:
– Bây giờ chúng ta phải làm gì đây?
Tiểu Tà nói:
– Đêm nay chúng ta phải trở lại Tiểu sơn bắt người nữa. Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/2325701/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.