Sáng hôm ấy, Tô Điềm Noãn đi đến cửa Càn Thanh cung, trên tay nâng một cái hộp gỗ. Lý công công trông thấy nàng, bước ra hành lễ, nói:
“Tham kiến Đại hoàng tử phi.”
Tô Điềm Noãn mỉm cười bảo ông ta miễn lễ, sau đó hỏi:
“Hoàng thượng đã dùng thiện chưa?”
Lý công công thở dài, đáp:
“Bẩm Đại hoàng tử phi, vạn tuế gia một mực chuyên tâm xử lý chính sự, từ hôm qua đến giờ vẫn chưa chịu ăn chút gì.”
Phương Bắc có một nhóm phiến loạn nổi lên, phương Nam thì vừa chịu một trận lũ lớn, mấy ngày này Hồng Hi đế quả thực bận rộn đến không có thời gian nghỉ ngơi.
Tô Điềm Noãn bảo:
“Ta muốn cầu kiến bệ hạ, phiền công công vào trong thông báo giúp ta một tiếng.”
Lý công công hơi do dự, nói:
“Vạn tuế gia đang rất bận rộn, sợ là phải để người đợi lâu.”
Tô Điềm Noãn lắc lắc đầu, khẽ nói:
“Không sao, ta có thể đợi được, chỉ mong công công thông báo giúp cho.”
Nào ngờ, lần chờ này kéo dài từ sáng sớm đến khi trời gần tắt nắng, đang lúc Tô Điềm Noãn nghĩ rằng mình sẽ đợi tới ngất xỉu, Lý công công mới bước ra mời nàng vào trong.
Tô Điềm Noãn có chút lo lắng nhìn nhìn cái hộp gỗ trên tay, cuối cùng cũng đành thở dài tiến vào.
Bấy giờ, trong Càn Thanh cung yên ắng không một tiếng động, chỉ có Hồng Hi đế đang chăm chú phê duyệt tấu chương, phía sau là hai cung nữ đang đứng im liên tục quạt cho người.
Tô Điềm Noãn bước vào, quỳ xuống hành lễ, khẽ nói:
“Thần tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi/183415/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.