Editor: Thao1504
“Vương Gia, Tuyết cô nương, đã đến Tướng phủ.” Xe ngựa chậm rãi ngừng lại, Cảnh Duệ nhỏ giọng nhắc nhở.
“Ừ.” Mộ Lương vén lên rèm, nhàn nhạt nhìn bên ngoài một cái, cúi đầu, dịu dàng nói, “A Noãn, nên xuống xe.”
Hoa Khấp Tuyết biết đã đến, liền nâng đầu dậy, tùy ý để Mộ Lương chỉnh lại mái tóc đang rối loạn cho nàng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn dần biến thành lạnh lùng.
Mộ Lương thấy vậy, cười đến hípmắt lại, tiểu cô nương này biến đổi sắc mặt tốc độ nhanh quá đi, nhưnghắn rất hài lòng, hắn cũng không hy vọng cô nương này lộ ra dáng vẻ thẹn thùng cho người khác nhìn nha.
Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức hiểu ý tứ của hắn, mắt đẹp khẽ nheo lại.
Đợi hai người xuống xe ngựa, Hoa Khấp Tuyết trên mặt chỉ còn lại lạnh nhạtlạnh lùng, mà khuôn mặt Mộ Lương cũng thay đổi từkhuôn mặt dịu dàng kia thành khuôn mặt khẽ cười nhưng lại rất xa cách.
“Tiểu thư, người mới vừa ngủ dậy sao?” Lưu Nguyệt khoát áo choàng lên cho Hoa Khấp Tuyết, nhìn đôi mắt củanàng có chút ửng hồng, tò mò hỏi.
Sắc mặt Hoa Khấp Tuyết không thay đổi, nhưng lại không biết vì sao Lưu Nguyệt lại hỏi như thế.
“A Noãn vừa rồi có hơi mệt.” Mộ Lương mỉm cười giải vây cho nàng, liếcnhìn hai mắt hơi ửng hồng của nàng, âm thầm oán thầm, đây là do hồi nãy nàng ở trong lòng hắn cọ tới cọ luimà ra.
Hoa Khấp Tuyết hướng về phía Lưu Nguyệt gật đầu mộtcái, ngay sau đó nhàn nhạt nhìn Mộ Lương một cái, vẫn không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540203/chuong-60-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.