“Hoa Khấp Tuyết,có phải nàng đang có chuyện gì không hài lòng, nàng phảinói thẳng với ta a! Giấu ở trong lòng làm gì!” Mộ Lươngđè Hoa KhấpTuyết vào mộtthân cây, trong mắt nổi lên bão táp, gấp gáp gầm nhẹ, cái bộ dáng này của nàng nhanh chóng ép điên hắn rồi, dọc đường đi mặc kệhắn có nói gì, mắt nàng đều không biểu cảm đồng thời không nói chuyện!
”Chàngsuy nghĩ nhiều rồi.” Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn hắn, da thịt trắng nõncủa hắn bởi vì giận dữ mà dần ửng đỏ, môi mỏng mím chặt, mất đi vẻ bìnhtĩnh thong dong của bình thường.
”Hoa Khấp Tuyết, nàng thật sựlà có bản lãnh bức chết người.” Mộ Lương thất bại nhắm mắt lại, thở ramột hơi, đè xuống giận dữ trong lòng, lần nữa mở mắt thì trongmắt chỉcòn lại thỏa hiệp, đưa tay vuốt lên gương mặt mềm mại của nàng, giọngnói dịu dàng hơnrất nhiều, “A Noãn, ta so vớinànghiểu rõ nàng hơn nàng hiểu chính mình, nàng đang không vui vẻ, Sao giấu được ta?”
Ánh mắt Mộ Lương tràn đầy nhu tình, đồng thờikèm theo nét cưng chiều, vạn phần bất đắc dĩ, làm mềm nhũn trái tim HoaKhấp Tuyết.
Mắt Hoa Khấp Tuyết hạ xuống, thở dài một hơi, tháiđộ của nàng, thật đã làm tổn thương hắn đi, đối mặt với một Mộ Lương dịu dàng như thế, nàng chỉ có thể thỏa hiệp, mấp máy môi, nói ra lý dolàmnàng không vui.
”Đông Phương vũ nói, chỉ có nàng ta mới có thể tiếp nhận chàng, tại sao?”
Cả người Mộ Lương liền cứng đờ, đáy mắt hiện lên kinh ngạc, sắc mặt liềntrắng bệch, máu trong người cũng từ từ lạnh dần, chuyện của hắn,làmsao Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540184/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.