Đông Phương Vũ nở nụ cười tươi nhất mang theo Liên nhi đi tới phía trước nghênh đón bóng dáng màu trắng. @@@don
“ Tuyết muội muội, hôm nay dậy thật sớm.” Đông Phương Vũ cười thật tươinói chuyện với Hoa Khấp Tuyết, giọng điệu nói chuyện rất thân mật nhưhai người đã quen biết rất lâu.
“ Thật ngại quá công chúa, từ nhỏ takhông cha không mẹ, nay nhiều tỷ tỷ vậy thật là không quen.”Hoa KhấpTuyết thản nhiên nhìn nàng ta một cái.
“ Vương gia không có ởđây,ngươi liền không thèm giả bộ hiền thục nữa sao?” Đông Phương Vũ lạnh giọng nói,nàng ta không giả bộ, nàng cũng chẳng cần ngụy trang nữa.
“Mộ Lê đã cho phép ta gặp ai cũng chẳng cần hành lễ” Hoa Khấp Tuyết lấy nho khô mà Phúc Lưu Nguyệt đưa tới, từ từ cho vào miệng.
Đông Phương Vũ sững người, đợi lúc lâu nàng mới phản ứng kịp MộLê trongmiệng nàng ta là ai, nàng giận dữ trừng mắt nhìn, nàng không ngờ nàng ta và Hoàng Thượng thân thiết đến mức độ có thể gọi tên húy như vậy.
“Bổn cung không phải là người nước này.” Đông Phương Vũ hừ lạnh, từ từđi đến bên cạnh Hoa Tuyết.“ Vậy ngươi không cần đến trước mặt hoàng đếnước ta hành lễ sao?” Hoa Khấp Tuyết không thèm nhìn chậm rãi đùa giỡnnho khô trong lòng bàn tay nói, cười như không cười nhìn nàng ta mộtcá@@
“Hoa Khấp Tuyết, nữ nhân quá kiêu ngạo, là giữ không được nam nhân.” Đông Phương Vũ cắn răng, hung hăng nhìn nàng chằm chằm.
“ Ít nhất ta còn có cơ hội giữ.” Hoa Khấp Tuyết giơ tay thả một quả nhovào miệng Lưu Nguyệt rồi nói tiếp: “Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540182/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.