“Được! Giờ nói nghiêm túc, Tuyết cô nương, ngài là người ở đâu?” Bạch Thánh Vũ trợn mắt nhìnMộ Lê một cái, tiếp tục cười híp mắt nhìn Hoa Khấp Tuyết, muốn nàng chohắn biết nơi ở, dáng vẻ đầy mong chờ.
”Mang sơn.” Hoa Khấp Tuyết nhàn nhạt nhìn hắn, lạnh lẽo nói ra hai chữ.
”Hả?” Ánh mắt cùng dáng vẻ của Bạch Thánh Vũ liền cứng đờ, Đỉnh Mang sơn?
”Ngươi không có nghe lầm, hoàng thẩm là đồ đệ của Vô Cực lão nhân.” Mộ Lê khinh bỉ nhìn hắn, từsau lưngCảnh Duệ đi ra.
”Không trách được võ công cường đại như thế......” Bạch Thánh Vũ thổnthức không dứt, đột nhiên cảm thấy sợ, ở “Nhàn Thự cư”, nếu không phảiCảnh Duệ tới kịp thời, vậy mạng nhỏ của mình có thể xong đời......
”Trên Mang sơn chỉ có A Noãn là nữ nhân.” Mộ Lương địa nhìn hắn một cái, “Chẳng lẽ ngươi muốn cưới một con thỏ về nhà?”
”Cút đi, Mộ Lương ngươi đừng chê cười ta!” Bạch Thánh Vũ tức giận nhìn chằmchằm vào hắn, trong lòng thầm than mình đúng là không có phúc phận kiếmđược Mỹ Nhân rồi.
”Đông Phương Vũ nhìn cũng rất đẹp, nếu khôngngươi theo đuổi nàng, như vậy hoàng thúc sẽ bớt phiền toái.” Mộ Lê chống cằm cười chăm chọc.
”Đi đi đi, ta muốn không phải là xinh đẹp,mà là khí chất ngươi hiểu sao?” Bạch Thánh Vũ đi tới bên cạnh Hoa KhấpTuyết, vừa sờ cằm vừa quan sát, “Nhìn trên người cô nương, có nhiều linh khí.”
Mắt Mộ Lương liền lạnh lẻo, đồng thời có một đạo lực đánh về phía Bạch Thanh Vũ.
Bạch Thánh Vũ chật vật tránh né, u oán nhìn hắn, “Huynh đệ, không cần nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-phi-cua-nhiep-chinh-vuong/540181/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.