Diệp Phù cùng Diệp Chi vừa rời khỏi, Diệp Thiên liền đi tây thư phòng, chờ đến lúc Lục Phỉ mang cơm tối lên, ba ngàn chữ nhỏ của nàng còn chưa có viết xong. 
Triệu ma ma tiến đến nhìn thoáng qua, gặp Diệp Thiên từng nét từng nét họa ra rất là nghiêm túc, liền khuyên nhủ: "Cô nương dùng cơm tối đã rồi lại viết, để lâu nữa thức ăn đều muốn lạnh." 
Diệp Thiên bút cũng không ngừng lại, khe khẽ lắc đầu, dùng bữa xong trời liền tối mịt rồi, ca ca không cho nàng đọc sách viết chữ dưới ánh đèn, sợ nàng đem hai mắt đều lộng hỏng. 
"Thế tử gia thật là, làm gì lại bố trí cho cô nương nhiều công khóa như vậy, cũng không phải muốn khảo cái trạng nguyên. Làm hại cô nương bữa tối đều ăn không đến, chẳng lẽ không biết tiểu cô nương là không được để bụng đói sao?" Triệu ma ma lầm bầm lầu bầu nói. 
Tay Diệp Thiên dừng lại, ngẩng đầu nhìn nàng một cái, "Ma ma, ngươi đứng ở chỗ này nói chuyện, ta càng viết không xong." 
"Hảo hảo, lão nô không nói," Triệu ma ma than thở dời bước, "Đáng thương cô nương của chúng ta, không có người thương. Ai" 
Diệp Thiên nhíu mày, chẳng lẽ ca ca chọc gì tới Triệu ma ma, nàng làm sao luôn ở trước mặt mình xoay trái lật phải ẩn ý phàn nàn ca ca? Nàng cũng không nghĩ nhiều lại cúi đầu xuống tiếp tục viết chữ, cuối cùng trước khi trời tối hẳn nàng cũng đem ba ngàn chữ nhỏ viết xong, thầm nghĩ: "Ngày mai cũng không thể lại lười biếng nữa, sau khi kết thúc bài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-hau-duong-thanh-ky/186114/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.