Triệu ma ma vội vã tiến vào chính phòng, ôn hòa cười nói: "Phùng tỷ tỷ đây là muốn tiếp tục dạy cô nương sao?" 
Phùng ma ma là loại người gì, vừa nghe liền hiểu ngay ý tứ trong lời nói của nàng: Ngươi bất quá là là ma ma đến dạy bảo lễ nghi, muốn dạy ở Tiểu Hoa sảnh dạy là đủ rồi, thế nào còn chạy đến cả chính phòng? 
"Vấn đề lễ nghi này a, không phải chỉ ở lúc có người nhìn chằm chằm, mới phô bày ra bộ dáng đoan trang, chuẩn mực là được, bình thường trong sinh hoạt thường ngày đi đứng ngồi nằm cũng cần bảo trì, dưỡng thành thói quen mới tốt." Phùng ma ma cười đáp: "Ta thỉnh thoảng sẽ lại tới xem cô nương một chút, để xemm nàng ôn luyện, bảo trì đến thế nào. Tỉ như nói, ngay lúc này đây, tư thế ngồi của cô nương... cũng không tệ lắm." 
Ý tứ rõ ràng nói nguyên nhân bà đến chính phòng là danh chính ngôn thuận, không những vậy bà còn sẽ thường xuyên đến để kiểm tra tiến độ, Triệu ma ma tìm không ra khẽ hở nào để bới lông tìm vết, liền chuyển hướng nhìn Diệp Thiên. 
Diệp Thiên vốn dĩ xiêu xiêu vẹo vẹo, nghiêng ngả ngồi xuống, Phùng ma ma vừa nhắc tới, nàng liền không tự chủ được tự động dựa theo phương pháp ngồi thẳng mới vừa học khi nãy mà bày ra tư thế. Triệu ma ma nhìn sang, trông thấy cô nương nhà mình xác thực ngồi ra dáng ra vẻ, cùng dĩ vãng khác biệt, lúc này lại càng không còn lời nào để nói. 
"Nhìn qua ta liền an tâm, hiện tại trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-sung-hau-duong-thanh-ky/186113/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.