Nhưng mà, hình như lại có chút không quá giống, làm cho nàng nói không được là ở chỗ nào.
Cẩn thận ngẫm lại, từ Yến quốc đến Tần quốc cũng hơn mấy ngàn dặm, đại ca căn bản là không cách nào chạy tới. Trừ phi là mấy ngày mấy đêm không ngủ, nhưng mà như vậy thì không thể nào.
Nhớ lại lúc nàng rời đi, đại ca đang ra ngoài làm nhiệm vụ, như thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng, người nam nhân này đến cùng có phải là đại ca hay không?
Đáng tiếc hiện tại nàng đã bị điểm huyệt, mặc dù không phải huyệt ngủ, nhưng lại đầu óc lại không được tỉnh táo.
Hắc y nam tử mang theo Băng Nhi vượt nóc băng tường ở trên mái hiên, đại khái bay qua hai ba con đường, liền mang nàng đáp xuống.
“Thủ lĩnh, người đã trở lại.” Phía xa đột nhiên có tiếng hai nam nhân hỏi.
“Ừ.” Giọng nói của hắc y nam nhân vô cùng trầm thấp, nghe không ra đến cùng.
“Mang về một người mà thôi, người bị thương còn tự thân đi, không bằng để chúng ta làm thay là tốt rồi.”
“Không cần, ta tự làm là được rồi.” Giọng nói hắc y nam nhân vẫn như cũ khàn khàn.
Lần đối thoại này Băng Nhi nghe được đến trái tim nhảy mạnh, bị thương? Đối phương vì sao lại bị thương? Xem ra đây nhất định không phải là đại ca.
Trong lúc mơ hồ, Băng Nhi nhìn thấy hai con ngựa kéo xe ngựa. Con ngựa có màu lông vàng nhạt, bộ lông bị thổi bay, dưới ánh trăng tản ra bóng sáng trong trẻo, lại là hai con Hãn Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199750/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.