"Ca, huynh lại vũ nhục ta như thế, huynh thật sự là rất quá đáng rồi!"
Băng Nhi cắn cắn môi, ngước mặt, thậm chí cố gắng ưỡng cao ngực, đáng tiếc y phục của cô rộng rãi, thùng thình, nhìn không ra một chút đồi núi khe nước hay đường cong cơ thể nào cả. Băng Nhi híp mắt, cái mũi cũng nhíu lại. Nào ai biết được bộ dáng lúc nàng tức giận, cái mũi nhăn lại, bộ dáng kia có bao nhiêu đáng yêu mê người.
Lúc này, Lạc Ngọc Ly hơi ngẩn ra, nhịp tim đập chậm nửa nhịp.
Hắn giống như nhìn thấy một bóng dáng xa lạ, trong thoáng chốc khuôn mặt giận dữ cùng nét vui vẻ vừa vặn hợp lại.
Trong mắt toát ra một tia thâm trầm không dễ phát giác, trong lòng gợn sóng, không khỏi nhớ tới chuyện cũ……
Trong đêm giông tố hai năm trước, đó cũng là lần đầu tiên Lạc Ngọc Ly nhìn thấy Băng Nhi, khi đó nàng chỉ mới mười ba tuổi.
Lúc đó, thiếu nữ lại ngoài ý muốn ngã xuống song. Lúc bấy giờ nước sông âm hàn lạnh thấu xương, mất rất lâu mới cứu được nàng lên, suýt nữa thì mất mạng.
Sau lần đó, nàng vẫn là thiếu nữ kia nhưng lại có chút khác biệt so với tưởng tượng của hắn.
Giữa lông mày vẫn như cũ thanh tú, khi cười rộ lên hai tròng mắt vẫn lộng lẫy như những vì sao, tính tình trong sáng tự tin, nụ cười rực rỡ, mặt mày sáng sủa, tươi mát, chưa bao giờ uốn éo kiểu cách, có khi có chút giảo hoạt. Nhưng vốn không giống với tính tình đúng mực, trực lai trực vãng, không có tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-muoi-xinh-dep/1199667/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.