80
Tháng hai năm Vĩnh Hòa thứ năm, quân Tấn chinh tây đại thắng, khải hoàn trở về.
Tiêu Dư An tổ chức yến tiệc ở Hàn Nguyên Điện để mừng công, các quan viên đều tham dự. Nhưng lần này, ta không phải núp trong Lưu Nguyệt Các để ăn riêng nữa. Bởi vì, ta đã có cha rồi.
Thanh Mai và Thanh Xuyến mỗi người ôm một đống quần áo, người kia mang một mâm trang sức, bước theo sau cha ta tiến vào.
Sau khi trở về Trường An, ta theo Lưu tiên sinh ở lại phủ Bá Viễn Hầu. Tiêu Dư An biết ta và Thanh Mai, Thanh Xuyến thân quen, nên đã cho họ rời cung theo hầu ta.
Lưu tiên sinh nhìn ta, cười nói: "Y Y, tối nay con muốn mặc gì? Tự chọn đi."
Ta nhìn đống quần áo màu đỏ, xanh, tím, và những món trang sức bằng vàng, bạc, ngọc trong tay Thanh Mai và Thanh Xuyến, rồi hỏi:
"Cha, cha thật sự giàu vậy sao?"
Ông cười lớn, nói:
"Cha không thích tiêu tiền, tích góp bao nhiêu năm, cũng chưa động đến. Sau này tiền của cha, đều để cho con xài."
Thật đáng xấu hổ, những năm qua, ta bôn ba khắp nơi kiếm tiền, nhưng ngay cả một chiếc trâm cài tóc cũng không mua nổi. Không ngờ có ngày ta thoát nghèo, lại phải nhờ đến sự trợ giúp của cha ruột.
Nhưng cuối cùng, ta vẫn chọn một chiếc váy dài màu thu hương không quá rực rỡ. Dù sao thì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-su-gia-tren-sa-mac/3745355/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.